Tối ni là một buổi tối không thể quên được. Bé Thỏ con đã qua chỗ bệnh viện C để chở heo, 2 chị em ra biển đi dạo và nói chuyện, có nhiều chuyện buồn nhưng đã theo sóng biển trôi đi hết rồi, còn lại câu chuyện kì diệu ở lại với ụ cát to của 2 đứa. Đó là câu chuyện về 32 cuộc gọi nhỡ của bé Thỏ và 2 vòng trên bãi biển để truy lùng chiếc điện thoại ZenPhone của heo, trong lúc niềm hy vọng đang lập lòe như ánh sáng mờ ảo trên bờ biển thì vô tình Thỏ đạp phải cái điện thoại iPhone 6 còn ngon ơ mà chưa thấy có ai gọi, cuối cũng số phận cũng phải chịu chua cái lì của bé Thỏ dễ thương, hic vừa đi kiếm mà cái bộ dạng lo lắng thấy thương gì đâu, heo cũng định bỏ cuộc rồi mà thấy bé Thỏ như vậy thương quá và lấy thêm quyết tâm để tìm cho ra, cuối cùng cũng tìm ra, 2 chị em ôm nhau hạnh phúc vỡ òa trong những giọt nước mắt. Cảm ơn Thỏ nhiều, bé Thỏ ốm nhôm của chị, ai nhìn cũng muốn ôm chầm lấy em để mà bảo bọc chở che. Thương em.:)